Trong thế giới game đầy rẫy những tựa game hành động và phiêu lưu, có một thể loại luôn sở hữu sức hấp dẫn đặc biệt: game người máy khổng lồ. Cảm giác điều khiển một cỗ máy chiến tranh đồ sộ, từng bước di chuyển tạo ra rung chấn mặt đất và tung ra những đòn đánh hủy diệt luôn là một trải nghiệm khó quên. Hiện tại, DOOM: The Dark Ages đang là tâm điểm chú ý của cộng đồng game thủ, và dù lối chơi tổng thể của nó vẫn còn gây tranh cãi, những cấp độ mà người chơi được điều khiển cỗ máy khổng lồ Atlan thực sự là điểm sáng chói. Chính những khoảnh khắc này đã khơi gợi trong nhiều người một niềm khao khát cháy bỏng về một tựa game Pacific Rim hoàn toàn mới, một nơi mà sự hủy diệt quy mô lớn được nâng tầm tối đa.
Tại Sao Các Cấp Độ Atlan Là Điểm Nhấn Của DOOM: The Dark Ages?
DOOM: The Dark Ages là nỗ lực của id Software nhằm thổi luồng gió mới vào công thức DOOM quen thuộc, mang đến những yếu tố độc đáo. Người chơi giờ đây được trang bị một chiếc khiên lớn sắc bén để chặn và đỡ đòn, cũng như cơ hội cưỡi một con rồng khổng lồ phun dung nham – dù khả năng điều khiển có vẻ chưa thực sự mượt mà.
Một điểm nhấn khác giúp id Software làm mới thương hiệu DOOM chính là các cấp độ cho phép bạn điều khiển Atlan – một người máy khổng lồ có khả năng nghiền nát những con quỷ cao hơn 20 tầng nhà. Và phải thừa nhận rằng, những màn chơi điều khiển Atlan này chính là phần yêu thích nhất của không ít game thủ trong DOOM: The Dark Ages.
Người máy Atlan khổng lồ đối đầu quỷ dữ trong bối cảnh game DOOM The Dark Ages, minh họa cho sức mạnh hủy diệt.
Atlan mang lại cảm giác đồ sộ và tập trung hoàn toàn vào gây sát thương cận chiến khổng lồ, đúng nghĩa là nghiền nát kẻ thù. Điều hấp dẫn là cảm giác nặng nề, cồng kềnh nhưng lại có khả năng di chuyển cực nhanh khi né tránh các đòn tấn công. Chỉ cần nhấn phím cách, Atlan từ một cỗ máy nặng nề sẽ biến thành thứ di chuyển nhanh nhất vũ trụ chỉ trong tích tắc.
Điểm cộng lớn hơn nữa chính là các đòn tấn công cận chiến của nó, tạo cảm giác như mang theo hàng gigaton lực. Nếu vặn âm lượng loa máy tính đủ lớn, bạn có thể cảm nhận được màn hình rung chuyển theo nhịp điệu những cú đấm của Atlan vào lũ quỷ khổng lồ, chứng kiến da thịt chúng tan rã sau mỗi cú đánh.
Atlan tung cú đấm móc uy lực vào quái vật trong DOOM The Dark Ages, thể hiện trải nghiệm cận chiến dữ dội của người máy.
Liên tục tung đấm mà không bị trúng đòn sẽ giúp bạn tích lũy thanh combo. Khi đầy, bạn có thể tung ra một cú đấm cực mạnh, biến lũ quỷ thành bãi bột nhão, đi kèm với hình ảnh ấn tượng và hiệu ứng âm thanh vang dội, khiến mọi thứ trở nên chân thực và “đã” hơn bao giờ hết. Cú đấm tên lửa giúp Atlan lao về phía kẻ thù, với âm thanh gầm rú mạnh mẽ, là một vũ khí khác trong kho tàng của bạn.
Và không thể không nhắc đến hiệu ứng âm thanh. Dù nhiều game thủ cảm thấy thất vọng vì vũ khí thông thường trong game thiếu đi độ “sốc” mà bạn mong đợi từ một tựa game DOOM (đặc biệt là DOOM 2016 – một tựa boomer shooter xuất sắc), thì các nhà thiết kế đã làm rất tốt phần âm thanh của người máy Atlan. Bạn có thể cảm nhận chuyển động của từng khớp nối khi di chuyển, và nghe rõ tiếng máy móc chuyển số khi Atlan bắt đầu tăng tốc.
Với những trải nghiệm đỉnh cao mà các cấp độ Atlan mang lại, chúng đã trở thành động lực chính để nhiều người tiếp tục hành trình của mình trong DOOM: The Dark Ages, đồng thời mở ra một viễn cảnh về những gì một tựa game người máy khổng lồ có thể đạt tới.
Armored Core và MechWarrior: Chưa Đủ “Đô” Với Trải Nghiệm Người Máy Khổng Lồ?
Có thể bạn sẽ tự hỏi: “Thế còn các tựa game Armored Core và MechWarrior thì sao?”. Thật lòng mà nói, chúng đơn giản là không “đủ đô” để so sánh.
Các game Armored Core, đặc biệt là phiên bản gần đây nhất, có những màn chơi ấn tượng và đầy thử thách. Nhưng trước hết, cảm giác điều khiển mech trong những game này không có được sự nặng nề và quán tính mà bạn cảm nhận được khi di chuyển trong Atlan của DOOM: The Dark Ages.
Cảnh chiến đấu tầm xa của mech trong game Armored Core 6 Fires of Rubicon, khác biệt với phong cách cận chiến của Atlan.
Hơn nữa, các tựa game Armored Core chủ yếu tập trung vào chiến đấu tầm xa. Dù đôi lúc bạn có thể tung ra một cú chém bằng kiếm năng lượng, nhưng phần lớn thời gian chơi game là về đạn và tên lửa.
Mặt khác, các game MechWarrior lại truyền tải rất tốt cảm giác di chuyển của cỗ máy, cảm giác người máy của bạn nặng hàng nghìn tấn và cần một hệ thống máy móc cực kỳ phức tạp để vận hành. Một cỗ máy mà bạn có thể nghe thấy tiếng hoạt động của nó sau mỗi bước đi.
Góc nhìn buồng lái người máy trong MechWarrior 5: Clans, nhấn mạnh yếu tố chiến đấu tầm xa và cảm giác điều khiển mech nặng nề.
Tuy nhiên, MechWarrior lại kém hấp dẫn khi đi vào phần chiến đấu. Các game MechWarrior hoàn toàn xoay quanh chiến đấu tầm xa. Đối với nhiều game thủ, chúng mang lại cảm giác giống như một game Ace Combat, nhưng thay vì máy bay chiến đấu, bạn lại điều khiển những người máy khổng lồ.
Không, trải nghiệm người máy Atlan đỉnh cao nhất chắc chắn sẽ là một tựa game Pacific Rim, một game mà bạn có thể điều khiển cả Jaegers và Kaiju.
Khát Vọng Về Một Tựa Game Pacific Rim Cho Phép Điều Khiển Cả Kaiju Khổng Lồ
Ban đầu, ý tưởng về một tựa game Titanfall mà bạn chỉ chơi dưới dạng Titans cũng khá hấp dẫn. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hơn và xem lại một số cảnh quay chơi Titans trong Titanfall, nhiều người nhận ra rằng một tựa game Pacific Rim sẽ phù hợp hơn rất nhiều, nhưng chỉ khi bạn có thể chơi cả Jaegers và Kaiju.
Việc điều khiển Jaegers sẽ mang lại trải nghiệm gần giống với các cấp độ Atlan trong DOOM mới, nếu các nhà phát kế có thể nắm bắt được “phép thuật” của Atlan: chiến đấu cận chiến uy lực, chân thực và cơ chế di chuyển được cơ giới hóa phức tạp, nơi bạn cảm nhận được từng bước chân của người máy thấm vào xương tủy.
Các cuộc đối đầu giữa Jaegers và Kaiju sẽ có cảm giác rất tương đồng với việc người máy Atlan “đánh nhừ tử” lũ quỷ khổng lồ trong DOOM mới nhất: tung ra những cú đấm nặng 100 tấn làm nứt xương và xuyên thủng da thịt, lao vun vút để né đòn, và thu hẹp khoảng cách bằng những cú đấm tên lửa phóng cả người máy lao thẳng vào kẻ thù.
Jaeger Gipsy Danger đối đầu Kaiju khổng lồ trong một cảnh chiến đấu đầy kịch tính từ phim Pacific Rim.
Tuy nhiên, điều này có thể trở nên lặp lại nếu chỉ có một kiểu chơi duy nhất. Mặc dù trải nghiệm điều khiển Atlan rất “đã”, nhưng một tựa game chỉ xoay quanh việc đánh quỷ bằng người máy khổng lồ mà không có sự pha trộn lối chơi đôi khi sẽ nhanh chóng gây nhàm chán.
Mặt khác, việc đưa vào các cấp độ cho phép người chơi điều khiển Kaiju sẽ lật ngược tình thế và mang lại sự hỗn loạn thuần túy, giúp trò chơi luôn mới mẻ. Hãy tưởng tượng bạn được giải phóng như một Kaiju vào một thành phố rộng lớn, với mục tiêu hủy diệt nó trong khi phải chống lại Jaegers, xe tăng, máy bay và các loại khí tài quân sự khác.
Đó chính là kiểu niềm vui thuần túy, không pha tạp mà các trò chơi điện tử được tạo ra để mang lại. San phẳng các tòa nhà bằng cách ném Jaegers vào chúng, đập nát xe tăng và trực thăng trong khi cố gắng hoàn thành các mục tiêu phụ (ví dụ: phá hủy một cây cầu gần đó mà không tiếp xúc trực tiếp), và đơn giản là có một khoảng thời gian tuyệt vời khi biến cả thế giới thành tro tàn.
Sau đó, người chơi sẽ quay trở lại điều khiển Jaeger, cố gắng hạ gục con quái vật bạn vừa điều khiển và bè lũ của nó, truy đuổi chúng khắp các tàn tích thành phố. Thêm vào đó là các cấp độ mà bạn chơi Kaiju bay, xây dựng một chiến dịch mà bạn luân phiên giữa chơi Kaiju và Jaegers, và bạn sẽ có một tựa game người máy khổng lồ và quái vật xuất sắc, luôn mới mẻ ngay cả sau hàng chục giờ hủy diệt không giới hạn.
Jaeger di chuyển trong thành phố đổ nát sau trận chiến khốc liệt trong phim Pacific Rim Uprising.
Nếu bổ sung thêm chế độ nhiều người chơi, nơi các đội Jaegers và Kaiju chiến đấu trong một trận tử chiến kinh điển, hoặc cho phép Kaiju phá hủy một thành phố trong khi Jaegers phải bảo vệ nó, thì chắc chắn đó sẽ là một ứng cử viên nặng ký cho giải thưởng Game của năm.
Tựa game Pacific Rim duy nhất và gần nhất đã hoàn toàn bỏ lỡ điểm mấu chốt. Thay vì cho phép người chơi gieo rắc sự hủy diệt lên những thành phố lớn nhất thế giới với tư cách là Kaiju, và sau đó chuyển sang Jaegers để thực thi công lý và đưa những con quái vật khổng lồ trở lại nơi chúng đến, chúng ta lại nhận được một trò chơi đối kháng đáng thất vọng hoàn toàn thất bại. Điều này thật đáng tiếc, bởi vì DOOM: The Dark Ages đã cho chúng ta thấy những gì có thể thực hiện được ở quy mô lớn đến vậy.
Với tiềm năng không giới hạn của trải nghiệm người máy khổng lồ và mong muốn cháy bỏng từ cộng đồng, liệu chúng ta có thể hy vọng một tựa game Pacific Rim xứng tầm trong tương lai, nơi mà mọi khát vọng về những cỗ máy chiến tranh và quái vật đồ sộ đều được thỏa mãn? Hãy cùng chia sẻ suy nghĩ của bạn về viễn cảnh này và những tựa game người máy mà bạn đang mong đợi!